Nhận giải Phim nói tiếng nước ngoài xuất sắc và được đề cử ở hạng mục Kịch bản gốc xuất sắc tại Oscar 2011, sau gần 10 năm, A Separation vẫn giữ vững vị trí một trong những phim thuộc thể loại tâm lý xã hội (drama) hay nhất của thập kỷ qua.
Thiện và ác, đẹp và xấu, giàu và nghèo, nam và nữ, đúng và sai, trắng và đen, chúng ta và chúng nó… Từ rất nhiều thập kỷ nay, điện ảnh nói riêng và truyền thông nói chung đều xoay quanh những thế lực đối lập này. Vì mọi câu chuyện đều thể hiện góc nhìn của người kể chuyện, khán giả luôn là những đồng minh được đặt cạnh người kể để khi câu chuyện kết thúc, cả hai bên đều có chung một lập trường, một chí hướng.
Nhà cấu trúc luận Levi Strauss gọi đây là những nhị nguyên đối lập (binary oppositions, còn gọi là tư duy trắng đen trong logic). Đây là một trong những lý thuyết quan trọng nhất để tìm hiểu cách phim ảnh, truyền thông đã sản xuất ra những ý thức hệ khác nhau. Có thể hiểu nôm na, khi kể một câu chuyện về một anh hùng, tức là về bản chất đang dùng nhị nguyên thiện - ác đối đầu để cuối cùng sản xuất và tái sản xuất một quan điểm phổ quát: cái thiện luôn chiến thắng, cái ác luôn thua.
Nhưng với đạo diễn người Iran Asghar Farhadi, trắng - đen chưa bao giờ là công thức kể chuyện, bởi trong tác phẩm “A Separation” của mình, vùng màu xám mới là nơi màu mỡ nhất để gieo hạt những cảm xúc tâm lý phức tạp của con người một cách vẹn toàn và để lại nhiều suy ngẫm.